Thu Qua, Đông lại về
Mùa thu đi, lá vàng rơi nghiêng
Lúa chín vàng, nắng nhẹ nhàng xiên
Dòng sông lặng, trôi theo bao niềm nhớ,
Làng quê bình yên trong sắc thu mờ
Rồi đông về, gió lạnh lùa qua
Cây trơ lá, đồng quê lặng lẽ như là
Bức tranh đượm buồn, thanh bình mà khắc khoải,
Mảnh đất chữ S hứng chịu bao nghịch cảnh dài
Trong lạnh giá, ta thêm phần gắn bó
Đất nước yêu thương, vững mạnh thanh cao
Qua mỗi mùa, quê hương thêm sức sống
Đông đến rồi, chờ xuân nảy lộc